Trong câu chuyện với VnEconomy chiều 6/1/2018, một ngày trước khi ông rời văn phòng với hơn 10 năm gắn bó, ông Kiên nói:
- Cảm xúc lúc này với tôi là chung vì bản thân mình đã có 4 04 tuần để chuẩn bị và hiện nay chỉ là công việc để hoàn tất, hoàn thành thôi, nó không có phổ biến cảm xúc lắm. Còn xúc cảm theo kiểu lớn nhất thì đó là thời gian ra quyết định và ký liên hiệp đồng bán tổ chức kinh doanh cho Thế Giới Di Động.
Tôi vẫn nói vui cha mẹ có con cái gả đi lấy chồng thì cảm giác nó na ná như thế dù rằng bản thân mình cũng chưa có con đi lấy chồng.
Tôi cũng mất một số tháng suy nghĩ rồi mới đi tới quyết định bán. Sau khi quyết định, tôi có qua mua bán với đối tác làm ăn lớn là Nojima (Nhật Bạn dạng) và nhì bên đã thảo luận một thời điểm. Họ nhân thức các cũ kĩ đông sáng lập nắm quyền chi phối nên Nojima cũng đồng thuận với quyết định của bản thân mình.
Tại sao bán?
Có đến 15 năm xây dựng, phát hành và gắn bó, vậy đâu là nguyên nhân ông quyết định bán Trần Anh trong khi công ty cũng đang là một trong những chuỗi hệ thống bán lẻ điện máy và có thương hiệu lớn bậc nhất miền Bắc?
Nguyên nhân chính là tôi nhìn thấy thị trường này không còn phổ quát tương lai. Tôi đi vài nước, ở các hoạt động mua bán tạo ra và những nước nói quanh khu vực, thông tin mà bản thân kiếm được thấy và nhìn thấy, thì chừng tiêu thụ đồ điện máy ở một số nước mở đầu đi tham gia ngưỡng bão hòa.
Và thứ nhì là khuynh hướng thương nghiệp điện tử phát hành rất mạnh.
Ở rất nhiều nước, bình quân một năm có tới cả trăm siêu thị điện máy đóng cửa. Như China lên đến một số trăm tạp hóa. Trong khoảng 5 năm vừa rồi, các siêu thị điện máy kiểu siêu thị offline đóng cửa rất nhiều.
Ở Nhật Phiên bản, chuỗi hệ thống siêu thị nhỏ lẻ điện máy lớn nhất trong năm 2016 cũng đóng khoảng 100 tạp hóa. Còn TQuốc, nhị nhà bán lẻ hàng đầu là Gome và Shining mỗi bên cũng đóng cửa mấy trăm bách hóa. Best Buy của Mỹ cũng đóng hầu hết.
Tôi trông thấy thiên hướng thương nghiệp điện tử sẽ bùng lên và như vậy việc kinh doanh offline sẽ chạm mặt khó khăn. Trong khi, cộng với yêu cầu của người dân mở đầu đến ngưỡng tăng trưởng lừ đừ lại. Yếu tố đó cho thấy hoạt động mua bán đã tới ngưỡng bão hòa.
Như thị trường Nhật Phiên bản, lĩnh vực này có những năm còn tăng trưởng âm. Vài nước trong khu vực như Singapore, sản lượng điện máy năm vừa rồi cũng sụt giảm mấy chục xác suất.
Đối với thị trường vietnam, ở thời điểm này có thể mới bắt đầu đi ngang và một nhì năm tới thì có thể đi ngang phổ thông hơn. Đồng thời, ảnh hưởng của các công ty thương nghiệp hàng đầu trên trái đất tham gia Việt Nam cam kết sẽ ảnh hưởng không nhỏ tới các cửa hàng truyền thống.
Và đó là những nguyên nhân tôi rút khỏi thị trường.
Nếu khó khăn tới từ thiên hướng thương nghiệp điện tử thì sao Trằn Anh không đầu tư tăng nhanh phát triển mảng buôn bán thương nghiệp điện tử song song với cửa hàng truyền thống, giống như của Thế Giới Di Động?
Cái đấy không dễ dàng, rất khó.
Vì là hai mảng kinh doanh khá khác nhau, giống như Walmart bị cạnh tranh bởi Amazon. Họ cũng tìm công ty thương mại điện tử để tập trung nhưng đích thực chưa đối nghịch lại được với Amazon.
Hay như Gome và Shining ở China cũng là những hệ thống rất mạnh nhưng cũng không khó khăn được với Alibaba, rồi JD.com, những trang thương nghiệp điện tử này khiến cho tình hình buôn bán offline ở Trung Quốc bị tác động hiểm nguy.
4-5 năm trước, trong một lần nói chuyện với VnEconomy, ông nói hoạt động mua bán điện máy đang cạnh tranh rất khốc liệt (tại thị trường Hà Nội) và mình cứ cố gắng theo chiến lược đặt ra, đến lúc không cố gắng được nữa, khó khăn quá, thì có thể bán đi. Phải chăng kết quả gần đây đã được ông nhìn nhận hay mường tượng ra trong khoảng 4-5 năm về trước?
Có thể lúc đấy tôi nói vui thôi chứ thị trường khi đó vẫn nguyên sơ mà. Lúc đối tác làm ăn Nojima đầu tư tham gia Nai lưng Anh mới có 4 siêu thị nhỏ lẻ. Bao bọc nhiêu đô thị đã ai thành lập đâu, mỗi lần khai trương cứ đông nườm nượp hàng nghìn người.
Đương nhiên tôi cũng nhận ra trong khoảng 5 năm trước là sẽ có người chơi dẫn đầu hoạt động mua bán, và cũng nghĩ bản thân mình có thể là người dẫn đầu hoặc một bạn nào đó. Còn chuyện bán công ty thì chưa nghĩ tới, bởi hoạt động mua bán đang sơ khai, cứ thành lập ra là thắng.
Ko phải bán vì ai trả giá cao
Sao ông không lựa chọn một nhà đầu tư nước ngoài, hay gần hơn là công ty đối tác Nojima, cơ mà chọn lựa công ti nội địa, là Thế Giới Di Động, để bán?
Chúng tôi có những bàn luận nội bộ, thì trong số những chủ đầu tư đon đả chúng tôi vẫn luôn có sự ưu ái hơn cho chủ đầu tư vn. Trong sâu thẳm nghĩ suy bản thân luôn có ưu ái cho nhà đầu tư Việt hơn. Nói thật ví như chủ đầu tư vn trả giá rẻ hơn thì cũng bán. Ở đây chẳng hề câu chuyện cứ người nào trả giá cao thì sẽ bán.
Thị trường Việt Nam, trong phổ quát ngành đã bị rơi tham gia tay các công ti nước ngoài. Bản thân cũng suy nghĩ vấn đề đấy không có ích thông thường cho đất nước nên ưu tiên cho đối tác Việt Nam. Chúng tôi cũng san sẻ thẳng yếu tố này cho đối tác làm ăn Thế Giới Di Động.
Thứ nhì, đàm phán, làm việc với công ty Việt cũng mau lẹ hơn. Quy trình, hồ sơ và quyết định mau lẹ hơn. Tôi và anh Tài (ông Nguyễn Đức Tài, Chủ toạ Thế Giới Di Động) chỉ mất nhị buổi gặp mặt nhau là đi đến ký liên hiệp đồng.
Mua bán thỉnh thoảng nó cũng là cái duyên nữa.
Vậy bán cho chủ đầu tư nước ngoài thì giá trị của Nai lưng Anh có cao hơn không?
Thống kê cao hơn cũng tương đối. Còn bao nhiêu % thì tôi không chia sớt.
Nhưng ông trông thấy mai sau của Trần Anh như thế nào sau khi về với Thế Giới Di Động?
Đưa ra một dự đoán là rất khó khăn vì nếu bản thân là người quyết định thì dự báo nó sẽ khác, còn bản thân chẳng phải là người quyết định thì dự báo chỉ là đoán mò.
Người mua họ sẽ lựa chọn nhân tố gì tốt nhất cho họ hoặc cho Trằn Anh, và tôi tin đó là quyết định đúng.
Cuộc chơi đã an bài
Như ở trên ông có nói, thị trường đã đến ngưỡng bão hòa nhưng đó là ở một số hoạt động mua bán trên trái đất và khu vực, chứ ở vietnam, mới 4 năm trước vẫn còn là "mảnh đất nguyên sơ" dễ thường giờ đã bị "khai hoang" hết?
Trong ba năm vừa rồi, tổng số lượng bách hóa điện máy tạo dựng thêm ở vietnam khoảng trên 800 cái, trong khi tại thời gian ba năm trước, tổng mô phỏng văn phòng phẩm cả nước chỉ có khoảng 50 bách hóa.
Năm 2013, Trằn Anh mới có 4 tạp hóa, và 2014 mới mở màn tạo dựng. Tôi nhớ không nhầm, bên Media Mart đâu đó có khoảng 4-5 cái, Pico có 2-3 cái, HC có 3-4 cái, cộng cả miền Bắc mấy doanh nghiệp là khoảng 20 cái. Trong Nam có Nguyễn Kim có khoảng 10 cái, rồi Điện máy Tiệm Lớn…
Ngoài ra còn có Điện Máy Xanh khi đó mới tạo dựng dò xét. Tóm lại, tính cả các điểm tạp hóa của Điện Máy Xanh, thì cả nước mới có khoảng dưới 100 điểm bán, nhưng tới giờ số tạp hóa đã khoảng 1.000 cái, riêng Điện Máy Xanh khoảng 670 cái.
Tương tự, chỉ trong 3-4 năm, tổng số thị tạp hóa điện máy đã tăng gấp 10 lần. Mật độ quá dầy, dư địa mở đã không còn hoặc cực kỳ ít. Đi tuyến tỉnh giấc, thậm chí cả tuyến thị xã, thấy mật độ của chợ nhanh điện máy dầy quá. Nhìn bản đồ địa điểm của Điện Máy Xanh có những huyện tạo dựng mấy cái, trong khi những năm trước không có.
Do mật độ thành lập dầy như vậy nên doanh thu trên điểm của các tạp hóa cũng khởi đầu bị giảm.
Nói tương tự thì gian truân và rủi ro cũng đang tới với những doanh nghiệp điện máy khác đấy chứ, chưa kể nhiều hệ thống còn nhỏ xíu hơn Trần Anh?
Tôi nghĩ phần đông đều nhận ra.
Giả dụ ba năm trước, người nắm thị đa phần nhất về điện máy ở vietnam, nghĩa là số 1, là 8%, người số 2 khoảng 3%, còn lại nắm 1-2%, nên thời cơ cho công chúng là phần lớn. Nhưng thời gian bây chừ, người số 1 đã nắm 35% rồi, người số 2 khoảng 15%. Các đây 3-4 năm, top 3 thì chiếm đoạt khoảng 12% tổng miếng bánh thị trường. Giờ thì top 2 đã chiếm hữu 50% và top 3 thì phải nắm cỡ khoảng gần 60% tổng thị trường.
Tương tự, cơ hội của những người còn lại sẽ khó khăn hơn. Đó cũng được xem là nguyên nhân thứ ba. Vì cuộc chơi đã an bài rồi.
Nhưng ông gắn bó với nó 15 năm ngoái, giờ bỏ không dễ dàng lắm chứ…
Không sao. Bản thân mình vẫn buôn bán mà. Trừ phi là nghỉ hoặc chuyển sang làm nghề khác. Giả dụ vẫn kinh doanh, bản thân đổi sang một vật phẩm khác, ngành nghề khác thỉnh thoảng nó gây cho mình rất hứng thú.
Khi thị trường điện máy thực sự gian khổ thì mình cũng nhận ra ở thị trường vn còn toàn bộ thời cơ, phổ quát mảng khác nguyên sơ hơn, nó giống hoạt động mua bán điện máy cách đây dăm bảy năm và chưa có người hướng dẫn thị trường, tại sao mình không lựa chọn cách dừng lại.
Nhưng nhân thức đâu bản thân mình cứ nỗ lực, nỗ lực, thì sẽ tham gia top 3 và cao hơn nữa thì sao?
Yếu tố là cùng một công tích bỏ ra có thể nên chọn lựa làm cho thứ khác, vì trong hoạt động mua bán top 3 nhìn thấy đều là những công ti trị giá hàng tỷ đô la, liệu mình có kỹ năng và cái giá phải trả để ở trong top 3 là như thế nào?
Cuộc chơi mang thuộc tính dài hạn. Nếu như nỗ lực để tham gia top đó cũng có thể được nhưng lúc đấy bản thân mình nghĩ tới chuyện liệu có hoạt động mua bán khác mà dành cố gắng tương tự nhưng chẳng hề là top ba nữa mà có thể là số 1, hoặc đâu đó số 2 một bí quyết hối hả hơn, hoạt động mua bán bớt cạnh tranh hơn, thì chính mình chọn lựa đoạn đường đấy.
Top 2 mới "có ăn"
Với thực tế của ngành nghề điện máy vietnam bây chừ, ông nhìn nhận như thế nào về thiên hướng phát triển của lĩnh vực này?
Tôi nghĩ hoạt động mua bán điện máy gần và giống với thị trường máy tính bảng dế yêu. Khoảng 3 năm đến top 3 sẽ nắm giữ cỡ khoảng 70% phân khúc, những người còn lại sẽ chia phần còn lại. Như thị trường laptop, bây chừ gọi là "có ăn" thì chỉ có top 2, còn lại sức khác cũng rất gian khổ hoặc phải chuyển nghề. Điện máy có thể không nằm ngoài quy luật đấy.
Thế còn khuynh hướng mua bán sáp nhập của ngành điện máy thì sao?
Chủ quan tôi nghĩ khuynh hướng trao đổi sáp nhập chắc 2018 sẽ bùng lên. Vụ mua bán giữa È cổ Anh và Thế Giới Di Động có thể ví như "phát súng" trước tiên, nên mọi người sẽ quen hơn, vì ngành này chưa xảy ra tương tự. Đấy là thiên hướng không hạn chế khỏi, các nước khác cũng thế.
Ở các nước khác phổ biến thị trường như thế này thì chuyện trao đổi sáp nhập sẽ dồn dập, vì cứ hoạt động mua bán có top 3 chiếm giữ trên 50% là quá trình mua bán sáp nhập đã diễn ra rất mạnh rồi.
Nhưng liệu trong xu hướng trao đổi này, ngành điện máy có nguy cơ rơi tham gia tay các chủ đầu tư nước ngoài không?
Không thể nào đoán được. Không khách hàng nào nói trước là nó sẽ như thế nào.
Vậy còn cuộc chiến cạnh tranh về giá, biên lãi thấp - những thứ vốn được xem là "điểm tối" của lĩnh vực điện máy, liệu có tiếp tục là mối lúng túng trong tương lai không?
Chừng mực cạnh tranh về giá ở hoạt động mua bán điện máy mấy năm nay đã đỡ đầy đủ rồi, không còn như những năm trước vì các công ti cũng dồn vào một chỗ tham gia điểm tốt riêng của bản thân. Câu chuyện khó khăn về giá không còn quá khốc liệt quá khỏe mạnh như cách đây 5-7 năm.
Trong khoảng năm 2014, khi các đối tác thành lập đi các tỉnh giấc thì quần chúng thấy hoạt động mua bán vẫn nguyên sơ nên không còn chăm bẵm về giá ở địa bàn Hà Nội. Bên cạnh, do mật độ siêu thị nhỏ lẻ quá dầy nên người dùng cũng dải ra trong năm, chẳng phải dồn về tết, đồ điện máy giá bình quân giảm xuống. Đối với các gia đình nó biến thành đồ rộng rãi mua sắm thường xuyên.
Còn về tỷ suất lợi nhuận thì tăng cao đấy chứ. Ví dụ năm 2013, tỷ suất lãi gộp của È cổ Anh chỉ 8% -9%, đến 2016 lên hơn 12% và mấy bốn tuần đầu năm 2017 lên khoảng 14%. Hay như Điện Máy Xanh, cách thức đây 3 năm, tỷ suất lợi nhuận gộp của họ là 11-12% nhưng giờ nên tới 17%.
Còn nhà nào nói không tăng, giảm đi là do bí quyết "ông" quản trị thôi, hàng về mà luôn chuyển hàng tồn kho không tốt thì tất nhiên làm sao hữu dụng nhuận.
Nói bình thường sau 2013 tới năm vừa rồi, biên lợi nhuận của ngành điện máy tăng phổ biến, nhàng nhàng khoảng 5-6%. Tuy nhiên, còn về thu nhập trên điểm bản, như tôi nói thì giảm đi, vì mật độ thành lập chi chít.
VnEconomy
Đọc thêm: An toan thuc pham ngay tet
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét