Chỉ cần tập tành
Trong một lần hẹn Tiến sĩ Vũ Trường Khanh tại Khoa Tiêu hoá, Bệnh viện Bạch Mai, tuyệt hảo đầu chạm mặt chưng sĩ Khanh đó là anh đi nhanh đến mức những người đi theo sau chẳng theo kịp.
Cả khuôn viên bệnh viện mênh mông những người theo anh tim đập mạnh, mồ hôi nhễ nhại, thở gắng sức vì mệt còn anh vẫn leo một bước 2 bậc cầu thang chẳng thấy mệt mỏi gì.
Anh quay lại cười, hãy đạp xe đạp đi nó bằng vạn liều thuốc bổ. Câu nói tưởng chừng bâng quơ đó không ngờ lại là cả cách thức của vị chưng sĩ này.
Câu chuyện của chúng tôi với TS Vũ Trường Khanh ở ngay phòng nội soi tiêu hoá. Anh bắt đầu tâm tình về bí quyết rèn luyện sức khoẻ của mình. Dù chưa phải phổ thông tuổi nhưng anh rất tự tín về việc trông nom cho sức khoẻ của chính mình.
Hàng ngày, xúc tiếp với hàng trăm bệnh hiền hậu nhẹ tới thập tử nhất sinh, anh mới hiểu sức khoẻ của bản thân mình cần thiết như thế nào. Những người mỗi tháng phải tham gia viện một lần chất lượng cuộc sống của họ thật là tệ dù lúc đó họ có vấn đề kiện về tiền nong thì đó cũng không phải là cuộc sống hoàn hảo.
Vốn thích tập tành sport, anh đã tự mày mò, tìm hiểu và nghĩ không có cách thức nào tốt nhất bằng phẳng động, tập tành và anh lựa chọn cho mình cách tập luyện rất khác phổ biến người thế hệ của anh.
(Ảnh minh họa)
Lịch của bác sĩ Khanh từ 5h sáng anh ngủ dậy, vệ sinh tư nhân 5h30 anh mở màn dắt theo xe đạp ra khỏi nhà cùng theo một cặp lồng cơm dành cho bữa sáng .
Nhà anh ở Mỗ Lao, Hà Đông tới Bệnh viện Bạch Mai mất chừng 9km nhưng ngày nào anh cũng đạp xe đi khiến từ 5h30 bất kể trời nắng hay trời mưa, nắng nóng hay giá rét. Trên xe của anh chỉ có chiếc áo mưa cầm theo.
Anh Khanh cười: "Tôi đi xe đạp được trên 5 năm rồi, tôi thấy nó rất phù hợp với bản thân, không có vấn đề gì cả". Dường như phần nhiều đồng nghiệp đi xe hơi, xe máy thì anh Khanh lựa chọn cho mình phương tiện giao thông "cổ kính" để cải thiện sức khoẻ.
Với anh, phương pháp tốt nhất để mắt sức khoẻ là tập luyện, đốt cháy năng lượng, khi nạp năng lượng, ăn đồ ăn nào anh cũng không phải run sợ "nó có thể khiến tăng huyết áp, dư thừa calo, gây bụ bẫm không".
Một quả chuối, 1 hộp sữa chua là đủ
Là chuyên gia về tiêu hoá, khi được hỏi cách thức ăn uống của bản thân mình như thế nào, TS Khanh chỉ cười "Tôi ăn rất dễ chơi". Bữa sáng của anh là cặp lồng cơm đã được sẵn sàng từ hôm trước gồm cơm trắng và giết hoặc cá để ở tủ lạnh.
Sáng hôm sau, anh đạp xe đạp rồi tới bệnh viện thay đồ, tắm giặt qua, rồi sẽ ăn sáng bằng cơm nguội và đồ ăn anh mang đi đương nhiên nhị thứ lúc nào cũng phải có đó là một quả chuối tiêu và một hộp sữa chua.
Đạp xe đạp tiêu thụ hết năng lượng dôi thừa, anh khởi đầu nạp năng lượng cho mình bằng bữa sáng và khiến việc tới 12 giờ trưa, ăn cơm hộp bệnh viện. Tối về nhà anh ăn ở nhà. Buổi tối anh ăn cơm, rau là chính và anh không ngại ăn nhị – ba bát cơm.
Có những đồng nghiệp đã nhìn anh "mắt tròn, mắt dẹt" khi thấy anh ăn cả ba bát cơm trắng. Ở tuổi của anh phổ quát người sợ cơm lắm nhưng anh Khanh bảo "anh không sợ bởi vì mình ăn và đã có tập dượt để phung phá năng lượng".
Anh không ngại ăn cái phao đồn câu vịt, nó rất béo và phổ biến chất, người ta nhìn ông chưng sĩ tiêu hoá lại hỏi sao anh ăn đồn đại câu vịt, nó thật không tốt cho sức khoẻ. Bác bỏ sĩ Khanh cười "Có gì mà không tốt, yếu tố ăn như thế nào thôi".
(Ảnh minh họa)
Trong các môn thể dục anh chọn lựa đạp xe đạp bởi theo TS Khanh khi đạp xe chân tay, cơ bắp, ngực đều hoạt động, tốt hơn cả chạy bộ bởi vì chạy bộ toàn trọng lượng cơ thể dồn tham gia chân không tốt.
Thấy TS Khanh đạp xe, đa dạng người cũng thử nhưng đều ngăn cách giữa đường bởi họ không chịu được các con phố sá đông đúc, có người kêu đau khi ngồi lên xe đạp nhưng anh nói thoạt đầu ai cũng thế nhưng quyết tâm vượt lên.
Cho nên, vào những ngày cuối tuần, hai phi tần chồng anh lại rủ nhau đạp xe đạp từ nhà đi vòng quành hồ Tây rồi về nhà thay vì phải tới các phòng tập, chơi tennis rồi đủ các bài tập khác.
TS Khanh luôn tự hào chính mình có thể đi bộ cả tiếng đồng hồ, anh kể đi bộ thử đo tốc độ và anh đạt được 8km/h.
Nhờ đi xe đạp mà anh không sợ trời mưa, ra trời rét người ta cảm giác sợ còn anh thấy bình thường. Anh tự thành công được nỗi bi thiết ngủ hay mỏi mệt do công tác. Chính bởi vậy, dù khiến cho việc ở khoa lúc nào cũng quá chuyên chở nhưng ý thức của TS Khanh lúc nào cũng sung sướng.
Trí thức trẻ
Xem tại: An toàn thực phẩm ngày tết
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét