Thứ Năm, 16 tháng 2, 2017

Làm cho người tốt, cư xử tử tế có làm cho chúng ta vui vẻ hơn?

Lòng tốt là một chủ đề rất dễ gây tranh luận. Liệu ta nên lo cho bản thân trước, giành mọi mối lợi về chính mình và trả nủa những kẻ khiến cho vấn đề xấu với bản thân hay nên ân cần đến ích lợi của người khác và tha thứ cho những kẻ gây thiệt thòi cho mình? Liệu cư xử tử tế có làm chúng ta vui vẻ về sau này, giúp ta ít phải ân hận nhớ tiếc và khiến cho các mối quan hệ trở thành bền chặt hơn không?

Cũng như những hoạt động lành mạnh khác, duy trì các mối quan hệ đòi hỏi phải đầu tư phổ biến mặt. chả hạn như thời gian, công sức, kiến thức và đôi khi cả tiền bạc nữa. Nhưng liệu cho đi và chia sẻ đến mức độ nào thì tốt cho chúng ta? Liệu những ích lợi của sự cho đi có bồi thường được những thiệt thòi mà ta phải chịu hay không?

Trong khi có phổ biến ích lợi về mặt xã hội cho những người cư xử đàng hoàng với người khác. Các nhà tâm lý học tiến hóa đã diễn đạt về thuyết vị tha cạnh tranh, trong đó chắc chắn những thành viên hay trợ giúp đại chúng trong một tập thể thường được coi là nắm giữ những địa vị cao nhất trong số đông đó, và phổ thông kĩ năng sẽ được những người hay tương tác với họ chọn lựa làm bạn đời.

Lòng vị tha cũng cho thấy có phổ quát lợi ích cho người tốt bụng. Trên thực tiễn, lòng vị tha còn can hệ tới chừng mực hài lòng cao hơn với cuộc sống và êm ấm của bạn dạng thân, cũng như làm giảm chừng mực trầm cảm. Trong khi còn có mối quan hệ mạnh khỏe giữa lòng vị tha và sức khỏe thể chất, khiến cho giảm tỉ lệ tử trận.

Có đa dạng nguyên do khác biệt dẫn đến những ích lợi về sức khỏe đó. Nhìn trong khoảng quan lót dạ lý học xã hội, thì chính các mối liên hệ hàng ngũ được nuôi dưỡng qua hành động “cho đi” và “kiếm được lại” là yếu tố tạo điều kiện cho sức khỏe và ý thức chúng ta tốt lên.

Vấn đề này cũng có công dụng tương tự khi bạn giúp đỡ những người không thuộc tập thể của mình, như người ghen tuông nạn chẳng hạn. Những hành động này giúp biểu thị chúng ta là người hào hiệp, lanh lợi và chuẩn bị trợ giúp những người thuộc số đông của chính mình.

Gắn kết với các cộng đồng và thành viên thuộc một hàng ngũ nào đó đem đến cho ta mục đích sống, cũng như nhân thức rằng ta chắc chắn sẽ chiếm được sự giúp sức trong khoảng những người khác trong đồng đội khi gặp gỡ gian truân, thử thách. Tính đồng đội chủ quan này đôi lúc còn cần thiết với sức khỏe tinh thần hơn hạn độ tương tác với các thành viên trong nhóm. Nhân tố này cho thấy cái giá của sự tử tế sau cùng sẽ được trả hậu hĩnh bằng vô khối những lợi ích mà nó đem lại.

Những trắc trở bất cập

Dĩ nhiên, câu chuyện không dừng lại ở đó. Ta thấy vấn đề này rõ nhất trong những trường hợp người ta trở thành nặng gánh vì phải thân mật chú tâm cho người khác. Tình cảnh này dẫn tới stress, kiệt sức và ý thức giảm bớt.

Tuy nhiên hỗ trợ người khác là cần thiết, nhưng nếu nó làm cho chúng ta kiệt lực thì bạn chỉ nên dồn vào một chỗ tham gia những người trong một hàng ngũ xã hội mà bạn có liên hệ khăng khít nhất. Trong ngữ cảnh này, những người cần được giúp đỡ chắc chắn cũng sẽ chiếm được sự trợ giúp từ những thành viên khác trong đội ngũ – giúp chia sẻ áp lực cho bạn.

Là người tốt cũng cần yếu thái độ thoải mái, không hung hăng, xảo quyệt hay thù dai. Biểu thị sự giận dữ (vốn là tâm điểm của hành vi trả đũa) được cho là có can dự tới nguy cơ bận bịu các bệnh về tim theo quan niệm phương Tây, nhưng ở các nước châu Á người ta lại cho rằng nén giận mới dễ bận bịu bệnh tim. Trong khi cũng có chứng cớ cho thấy việc xả giận và nén giận đều không tốt cho sức khỏe, và nén giận còn làm người ta bị trầm cảm và dày vò với cảm giác tội ác.

Vì vậy thông điệp phổ biến ở đây là tránh trở nên tức giận - nhưng hãy biểu thị sự tức giận nếu cần. Và nhân tố này có vẻ không phải mâu thuẫn với việc là một người đàng hoàng tốt bụng.

Đinh Vân

Theo Trí Thức Trẻ/Independent


Xem thêm: An toan thuc pham ngay tet

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét